Đêm Xuân
Đó là một đêm mùa xuân, sương khuya phủ kín một mái đầu.

Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
4 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021

Đêm Xuân
Ai rồi cũng phụ mình...
Có phải từ đầu tôi đã sai vì yêu cô không?
Sai từ đâu khi yêu đem một trái tim nóng yêu một người "máu lạnh" như cô.
Cô luôn đem cái lý do bí mật của cô xem là cao cả, là vĩ đại.
Còn tình cảm của tôi cô xem là một trò đùa.
Đúng là đời cho tôi số kiếp không may, để yêu cô chọn lấy đắng cay này.
Hoàn Cảnh Ra Đời
Đó là một đêm mùa xuân năm 2020. Một đêm với mưa từng hạt nhỏ phủ kín một mái đầu. Sau bao năm chờ đợi, hy vọng là mong sẽ gặp được ai đó có thể hiểu lòng mình. Đã chia sẻ rất nhiều mong sẽ hiểu được.
Diễm Giải
Cuối cùng tứ tuyệt đau thương tôi cũng đã trải qua.
Và bốn giai đoạn mà tôi đã nhìn thấy được đó là Vinh ( Vinh quang ) - Nhục ( Tủi nhục ) - Vọng ( Danh Vọng ) - Tình ( Lục Tình ). Trải qua những đau thương ấy tôi hiểu rằng đây là kết thúc cho những nỗi buồn có thể khiến tôi dày vò hơn nữa. Không còn vọng lòng, không còn nhục tâm nhưng nỗi buồn ấy đã bắt đầu nuôi dưỡng một loại hoa "mộng vô thường".Lời Văn
Đó là một đêm mùa xuân. Mưa bay bay phủ trắng cả mái đầu và lạnh buốt một tâm hồn. Tôi đứng chờ, chờ đợi một cái gì
đó. Và mong bóng hình đó sẽ đến. Chỉ là tôi đang cố gắng hay là cố chấp yêu một người mà không có kết quả. Yêu là
dại khờ đến vậy sao. Tôi đã nghĩ mình đã tìm được tình yêu sau bao nhiêu năm tìm kiếm nhưng không ngờ đó là vết
thương không lành. Đêm đó là đêm tôi thấy nỗi đau của đời mình sao mà đau đớn vậy. Tôi không ngờ rằng cả hai tình
yêu trong đời tôi lại cho tôi cay đắng không thể nào quên. Cố tìm một người yêu thương thật lòng chẳng lẽ khó đến
như vậy sao?. Tôi luôn muốn viết, viết cái gì đó tốt đẹp cho đời nhưng không ngờ rằng, đó chỉ là đắng cay. Khổ đau
là thứ tôi chưa cảm nhận được bằng da thịt. Nghĩ về cuộc đời này sao có thể tự lòng mình nặng trĩu đến vậy. Nỗi đau
này không giống như nỗi đau trước. Nỗi đau trước giống như tim vụn vỡ nước mắt cứ chảy ra thành dòng và có thể chìm
vào giấc ngủ nhưng chỉ tiếc nỗi đau này lại là giằng xé từng cơn. Đau lên từng hồi, từng hồi như sóng vỗ vào bờ lúc
biển động. Đau thấu cả trời xanh nhưng nước mắt chẳng thể nào tuông ra để cho nhẹ bớt lòng này. Nước mắt cứ thể, rất
muốn khóc nhưng chẳng thể dâng trào. Đau đớn như giết chết con tin và thể xác này. Đầu óc cứ quay quần với những suy
nghĩ, suy nghĩ rằng mình đã làm sai điều gì.
Yêu là sai sao hay yêu hết lòng là sai. Không hề cố hoặc chẳng muốn phụ lòng. Nhưng đau đớn tự giằng xé là nỗi đau
không thể nào ngờ được. Chẳng lẽ ai còn trẻ khi yêu đều trải qua những thứ như vậy sao?. Con đường từng bước, sóng
biển dạt dào, lắng nghe từng cơn gió lạnh đêm xuân cũng đâu thể ngờ rằng cơn đau là nỗi đau tuyệt vọng. Là cố gắng
giữ lấy thứ gì đó cũng chẳng thể nào giữ được. Phải luôn mỉm cười dù cơn đau đến tận tim gan. Có phải yêu là phải
chấp nhận vậy. Chấp nhận mọi nỗi để nhìn họ vui cười. Cố chấp, cái bản thân này chẳng thể yêu được nó hay sao. Chẳng
thể dừng lại hay sao? Tự trách bản thân mình sao không tự yêu thương nó nhiều hơn. Tự trách bản thân mình sao không
nhìn nhận rõ hơn. Con tim dù đau nhưng có dám xin một lần nữa được yêu không?
Yêu ư, nó bây giờ giống như một nỗi sợ. Sợ rằng sẽ không bao giờ kiếm được người đủ tốt để yêu. Sợ rằng cơn đau tiếp
theo sẽ khiến tôi gục ngã và không thể nào có thể vượt qua được. Xin tình yêu, hãy cho tôi yêu một người yêu thật
lòng. Làm ơn...
3
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.

Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.

Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.

Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Tôi không nhớ chính xác mình bắt đầu yêu lập trình từ khi nào, nhưng tôi vẫn còn cảm giác lần đầu tiên viết một đoạn code chạy thành công. Đó không chỉ là một thành tựu nhỏ, mà còn là khoảnh khắc tôi nhận ra mình có thể tạo ra thứ gì đó từ con số không. Từ đó, tôi bước đi trên con đường mà nhiều người gọi là Indie Hacker – đơn độc, đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập đam mê.

Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.

Lập trình viên là những đơn giản nhất mà từng con người có thể đạt được. Không bằng cấp, không tuổi tác, không quá muộn. Lập trình là thế là chỉ cần có đam mê và viết vài thứ hay ho cho cuộc đời.

Sau hơn 1 năm chật vật với kinh tế. Tôi chỉ có 2 khách hàng đầu tiên từ website và ads. Tôi ngồi nói chuyện vu vơ với vài người bạn, tôi nhận ra rằng? Tại sao mình không sử dụng các data của mình đã thu thập để làm affiliate. Vậy là samdy ra đời, tôi viết một website về tìm kiếm sản phẩm giá tốt trên 3 nền tảng lazada, tiki và shopee.

Đối với nhiều lập trình viên, việc chuyển từ vai trò của một developer thành người sáng lập (founder) một startup không chỉ là một bước tiến trong sự nghiệp, mà còn là một hành trình đầy thử thách, đam mê và khám phá bản thân. Hành trình từ developer đến startup founder không chỉ đơn thuần là viết mã và phát triển sản phẩm, mà còn đòi hỏi sự thay đổi về tư duy, kỹ năng quản lý và khả năng thích ứng với những khía cạnh khác nhau của kinh doanh.