
Đoạn Khúc
Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Huỳnh Nhân Quốc
Ngày 26 tháng 3 năm 2021
Đoạn Khúc
Đời người như kiếp phù du.Tựa như gió lay hoa về trời.Đời người như cánh vạc bay.Bay hoài,bay mãi biết ngày nào đây.
Ở đời tay trắng tựa tay.Dòng nhân thế thay nhau đua đòi.Phận đời ai biết được hay.Hôm nay,mai sẽ là ngày đắng cay.
Thôi rồi ta sẽ từ đây.Đời phiêu lãng,không tìm những ngày đắng cay.Xin đời hoa chết về tay.Để ta biết được kiếp đây đoạ đầy.
Hoàn Cảnh Sáng Tác.
Mùa xuân năm 2018, đó là một khoản thời gian gần Tết. Đó chính là thời gian tôi đưa ra nhiều sự quyết định trong đời.Năm đó là năm tôi có tất cả mọi thứ, thành công ( thành công trên con đường học tập ), tiền ( tôi đi làm thêm, số tiền tôi kiếm được có thể giúp tôi nhiều thứ ), tình yêu ( tôi bắt đầu có tình cảm với một người ).Nhưng dù có mọi thứ đó nhưng tôi không hề vui vẻ với nó. Tôi quyết định ra đi, từ bỏ những thứ đang có để đánh đổi một thứ tôi chẳng biết đó là gì.Tôi quyết định bỏ lại mọi thứ để bước chân vào Sài Gòn dù tôi chẳng biết Sài Gòn là như thế nào? Đó là lần đầu tiên tôi đặt chân đến đó.
Bài viết này được viết trước khi tôi vào Sài Gòn và chuẩn bị đón một cái Tết. Tôi chẳng biết tại sao lại viết ra bài này đúng lúc đó. Lúc tôi vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất, học giỏi nhất và có niềm tin về bản thân nhiều nhất. Tôi quyết định ra đi vì những gì tôi chọn và lý tưởng của chính mình.
Diễn Giải
Đoạn Khúc nó là một khúc nhạc. Tôi có thể hát nó và nó sẽ khiến tôi bớt đi nỗi buồn của sự đời trước đi tôi đi trên con đường lý tưởng. Có lẽ nó sẽ hợp hơn với "Kiếp Đọa Đầy" nhưng không, nó chỉ là một đoạn khúc trong đời, nó chỉ theo tôi những lúc tôi mệt mỏi nhất, tuyệt vọng nhất và đau khổ nhất. Nó là một đoạn khúc tuyệt vời viết lên cuộc đời và sự đời chẳng có gì quan trọng như sống chết. Xin trời, xin người và mong chỉ là bông hoa mọc giữa đời bất tận. Nó là sự mở đầu cho sự đau thương cho những quyết định của chính tôi và nó cũng là khúc nhạc xoa dịu những nỗi đau đó.
Lời Văn
Xin đời là một bông hoa, là một khúc nhạc, là một cách vạc giữa trời. Không màn được mất, thắng thua, có thể sống những ngày không vọng tựa ở lòng. Những ngày tháng đó có thể bình yên và vui vẻ sống tiếp theo như vậy con đã mãn nguyện rồi. Con biết đời và biết người chỉ là một kiếp nhưng những ngày tháng đó con sẽ không bao giờ từ bỏ. Ngày con đi con vẫn xin được bình yên trên con đường con chọn. Khi con chọn điều này có nghĩa là con đã đủ can đảm đối diện với những gì mình chọn và tin tưởng vào những việc mình làm. Cảm ơn người.
Bài Viết Liên Quan
Bài Viết Cùng Tập

Chúng tôi trải một cái bạc nhỏ. Sắp xếp đồ ăn. Và không quên cầm theo một chút đồ uống nhẹ.

Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.

Tôi làm mọi việc để có thể kiếm được tiền, chỉ cần việc đó trong sạch, có thể giúp được người khác tôi đều làm.

Đó là một đêm mùa xuân, sương khuya phủ kín một mái đầu.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Có lẽ trong đời sẽ có những người đưa ta đến những niềm cảm hứng bất tận.

Cuộc sống cứ dần như thế ngày qua ngày. Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến.