
Thành phố xa hoa lắm
Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.

Huỳnh Nhân Quốc
Ngày 26 tháng 3 năm 2021
Thành phố xa hoa lắm
Em ơi thấy không? Thành phố xa hoa lắm.Anh mơ cùng em một ngày trời gió lộng.Không có xe, không có bụi và những tòa nhà trọc trời.Anh đưa em đi qua miền quê đã cũ.Đôi chân anh đã lắm đất buồn lầy.Đưa tay em đây anh dắt qua những ngày tháng ấy.Để dặn lòng không anh không thấy đơn côi.
Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.Nghe mùi hương gió thổi ngoài đồng.Như cuộc sống mơ hồ anh từng trải.Anh chưa hề yêu ai tồn tại.Một tình yêu nối tiếp một tính yêu.Nhưng cô đơn không đong đầy mãi.Để chúng ta ghi nhớ cuộc tình dài.
Bài Viết Liên Quan

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Mình đưa nhau trốn về một căn nhà nhỏ.Và cùng nhau trốn dưới một mái hiên nhà.

Chỉ muốn tìm đến nơi nào đó bình yên.Nhưng chỉ tiếc, bình yên sao mãi đi tìm.

Anh biết cô đơn nào rồi cũng qua.Nhưng yêu em là đã,đã mất nữa tâm hồn.

Gió còn xuôi về miền quê đã cũ.Đưa em về nắng hạ cùng tay anh.

Mùa xuân hoa nở về tay.Hạnh phúc năm ấy ngày mai vẫn chờ.

Thương bản thân chưa được một ai thật lòng yêu thương. Để vun đắp những hạnh phúc bình thường.
Bài Viết Cùng Tập

Chúng tôi trải một cái bạc nhỏ. Sắp xếp đồ ăn. Và không quên cầm theo một chút đồ uống nhẹ.

Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.

Tôi làm mọi việc để có thể kiếm được tiền, chỉ cần việc đó trong sạch, có thể giúp được người khác tôi đều làm.

Đó là một đêm mùa xuân, sương khuya phủ kín một mái đầu.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Chẳng màn thế sự, hoa sẽ tàn. Đời người như mộng, rồi sẽ tan.

Có lẽ trong đời sẽ có những người đưa ta đến những niềm cảm hứng bất tận.

Cuộc sống cứ dần như thế ngày qua ngày. Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến.