Cô đơn của tôi là như thế nào?
Bước chân là dấu vết trên con đường nhưng sự cô đơn là dấu vết của một tình cảm.Chấp nhận là cách con người quên đi sự dày vò của bản thân nhưng chấp nhận cũng chính là cách buông bỏ.

Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
2 phút đọc
25 tháng 06 năm 2024

Đã rất lâu rồi tôi chưa tìm được một tình yêu đúng nghĩa.
"Yêu" có thể đến, có thể rời.
Nhưng xin giữ lại chút hoài niệm.
Cô đơn có thể buồn, có thể mệt.
Nhưng xin giữ lại chút lòng tự tôn.
Em nói tôi yêu em là tạm bợ. Không phải em cũng yêu tôi là nhất thời hay sao?
Sự cô đơn của bản thân tôi đã từ rất lâu rồi. Rât lâu rồi tôi không tìm thấy nhịp đập nữa. Nhịp đập của tình yêu, nhịp đập của một tâm hồn.
Người đời bảo tôi "cô đơn". Tôi không sợ "cô đơn".
Tôi chỉ sợ cả đời này tôi không tìm thấy người tôi đáng trân trọng.
Bước chân là dấu vết trên con đường nhưng sự cô đơn là dấu vết của một tình cảm.
Chấp nhận là cách con người quên đi sự dày vò của bản thân nhưng chấp nhận cũng chính là cách buông bỏ.
Đôi bàn tay có thể vướng bẩn bùn đất nhưng không muốn chạm vào một 'tâm hồn' vướng bẩn.
"Gió biển lạnh khi trong lòng còn vướng bận.
Họa đôi môi nhưng chẳng nhớ một nụ cười.
Muốn kiếm người để đem cô đơn thành tạm bợ.
Nhưng cũng chẳng thể chờ qua một kiếp người"
0
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Gần mười năm qua, tôi đã đi tìm giá trị cốt lõi của lập trình. Giờ đây, tôi có thể tự hào về những gì mình đã xây dựng và hướng tới tương lai với nhiều kế hoạch và hoài bão. Hành trình này không chỉ là câu chuyện của riêng tôi mà còn là nguồn cảm hứng cho những ai đang theo đuổi con đường lập trình.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.

Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.

Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.

Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Tôi không nhớ chính xác mình bắt đầu yêu lập trình từ khi nào, nhưng tôi vẫn còn cảm giác lần đầu tiên viết một đoạn code chạy thành công. Đó không chỉ là một thành tựu nhỏ, mà còn là khoảnh khắc tôi nhận ra mình có thể tạo ra thứ gì đó từ con số không. Từ đó, tôi bước đi trên con đường mà nhiều người gọi là Indie Hacker – đơn độc, đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập đam mê.

Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.

Lập trình viên là những đơn giản nhất mà từng con người có thể đạt được. Không bằng cấp, không tuổi tác, không quá muộn. Lập trình là thế là chỉ cần có đam mê và viết vài thứ hay ho cho cuộc đời.

Đối với nhiều lập trình viên, việc chuyển từ vai trò của một developer thành người sáng lập (founder) một startup không chỉ là một bước tiến trong sự nghiệp, mà còn là một hành trình đầy thử thách, đam mê và khám phá bản thân. Hành trình từ developer đến startup founder không chỉ đơn thuần là viết mã và phát triển sản phẩm, mà còn đòi hỏi sự thay đổi về tư duy, kỹ năng quản lý và khả năng thích ứng với những khía cạnh khác nhau của kinh doanh.