Nguyện ước đầu tiên cho bản thân.
Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.
Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
5 phút đọc
26 tháng 03 năm 2021
Lúc nhỏ tôi thường đi chùa hoặc khấn nguyện điều gì đó.
Tôi luôn khấn nguyện rằng:"Mong mọi người trên thế giới này hạnh phúc". Tôi biết điều đó sẽ chẵng bao giờ xảy ra hoặc đã xãy ra.
Hạnh phúc là thứ luôn tồn tại trong mỗi người do chính người đó tạo ra hoặc "vật chất" bên ngoài mang lại.
Lúc tôi có nhận thức về thế giới tôi chưa bao giờ tạo cho trái tim tôi ngừng hạnh phúc.
Tôi không biết mình đang làm gì, được gì và có gì?. Tôi chỉ biết nỗ lực với hết khả năng mình đang có.
"Độc lập công nghệ" là từ khóa sau hơn 5 năm nghiên cứu, tôi tự cho đó là lí do để tôi cố gắng và phấn đấu.
Nhưng điều tôi muốn phấn đấu hơn đó là:"Kiếm được tiền để giải quyết những vấn đề mà con người đang mắc phải".
Tiền chỉ là phương tiện, không phải mục đích. Tôi không dành thời gian để tiết kiệm tiền. Tôi muốn có tiền để tiết kiệm thời gian.
Hành trang tôi mang trên vai chỉ gồm:
- Một chiếc laptop.
- Một nhị khúc.
- Một cây dù xếp.
- Một quyển sổ và vài cây bút.
Tôi biết con đường mình đi còn rất xa và dài, chỉ là tôi biết mình phải cố gắng và nỗ lực để được đi xa nhất có thể.
Một triệu đô, tôi không biết cả đời mình có thể làm ra được số tiền đó hay không? Tôi chỉ biết là mình nếu có một triệu đô sẽ cần suy nghĩ nhiều hơn cho số tiền đó.
Một triệu đô là quá nhiều với nhưng người như tôi hoặc những người xã hội tầng lớp thấp.
Nhưng một triệu đô đó do tôi quyết định thì tôi sẽ đánh bạc cuộc đời này. Vì cuộc đời tôi đã là một canh bạc.
Trong bài bạc có thắng, có thua, có trò, có gian, có lận... nhưng canh bạc cuộc đời thì lại không.
Cuộc đời là một canh bạc, ta không sai về cách ta chọn mà ta sai có thể vì cách ta chơi.
Chơi cho người khác thấy, chơi cho người khác nể, chơi cho người khác biết hay chỉ là chơi cho qua cuộc đời.
Giống như bài hát Tiền nhiều để làm gì.
"Con tin ta thì tiền không được làm phiền".
Muốn được đứng trên núi bạc để biết mình là quân tử hay gian thần.
Cố gắng với những gì mình muốn, muốn xây dựng một cái gì đó để được đời sau nhìn vào đó mà phấn đấu.
Với những người như tôi luôn có một suy nghĩ.
Tôi không ngững mộ những người có cuộc sống xa hoa, giàu có. Tôi chỉ ngững mỗ những người có cuộc sống chất lượng mang nhiều cảm xúc.
Giống như Nikola Tesla tôi đã rơi nước mắt vì người đó. Tôi luôn tự hỏi mình rằng:"Rồi có thể kiếm được bao nhiêu người tiếp theo". Giữa khoa học, nghệ thuật, kinh tế luôn có một sợi dây kết nối chúng chính là cảm xúc.
Cảm xúc là thế hệ tiếp theo của công nghệ nhưng cảm xúc đó là thế nào để tạo ra. Vậy khi tạo ra nó có thể thay thế loài người rồi sao?
Tôi hỏi: "Vậy vật chất có còn quan trọng không?" ở một thế giới duy tâm.
Giữa vật chất và ý thức, duy vật và duy tâm hoặc có thể là duy độ vật chất và duy độ tinh quang. Con người một ngày nào đó có thể đi nhanh hơn tốc độ ánh sáng nhưng ở đó họ còn là con người không ?
Có câu hỏi tôi luôn muốn hỏi?
" - Vật chất - là gì?" Ở thế giới này, vật chất rất dễ học.
Nhưng ở một thế giới khác thì vật chất là năng lượng. Nhưng năng lượng thì không tồn tại ở đạng vật chất.
Thời gian chỉ là cách tính của con người, không gian chỉ là vật cản của con người. Con người có thể vượt qua thời gian và không gian thì con người sẽ trở nên không tồn tại.
Học chính là sao chép, sáng tạo tức là ngẫu nhiên. Thế giới có cách hoạt động xác suất bất kì. Không có thế giới song song, chỉ có một thế giới gọi là không thế giới.
Bạn vốn dĩ không tồn tại hoặc đã tồn tại. Thế giới chỉ là một biến số ngẫu nhiên tạo thành. Khi bạn sống trên đời này bạn cần phải biết mình cần làm gì để đạt được điều mình muốn. Đó chính là điều bạn phát triển và muốn xảy ra.
Giống như tôi chơi ván bài này, xác xuất này, cuộc đời này, nguyện ước này thì có thể xảy ra, đã xảy ra hoặc không xảy ra ở một nơi nào đó.
Hãy cùng tôi thực hiện nó.
4
lượt xem
Bài Viết Liên Quan
Tôi và cô ấy dạo quanh bãi cát. Nói vài câu chuyện. Đi lên rồi lại đi xuống. Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì. Có thể cô ấy đang đợi gì đó từ tôi. Tôi ôm chầm lấy cô ấy. Tình cảm của tôi dành cho cô ấy dâng trào sau bao nhiêu ngày chúng tôi sánh bước bên nhau. Tôi nghe sóng biển dạt dào như tình yêu tôi dành cho cô ấy.
Trong quá trình làm việc và triển khai các dự án, tôi đã có cơ hội trải nghiệm nhiều nền tảng cloud khác nhau, từ những tên tuổi lớn như AWS và Google Cloud cho đến các nhà cung cấp nhỏ hơn nhưng linh hoạt như Vultr, DigitalOcean, Tinohost và hiện tại là CloudFly. Mỗi nền tảng đều có những ưu và nhược điểm riêng, phù hợp với từng nhu cầu cụ thể.
Bây giờ với tôi cảm nhận được sự lạc lõng thật sự. Tôi không thể liên lạc với em cũng chẳng thể gặp em.
Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.
Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.
Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.
Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.
Đối với nhiều lập trình viên, việc chuyển từ vai trò của một developer thành người sáng lập (founder) một startup không chỉ là một bước tiến trong sự nghiệp, mà còn là một hành trình đầy thử thách, đam mê và khám phá bản thân. Hành trình từ developer đến startup founder không chỉ đơn thuần là viết mã và phát triển sản phẩm, mà còn đòi hỏi sự thay đổi về tư duy, kỹ năng quản lý và khả năng thích ứng với những khía cạnh khác nhau của kinh doanh.
Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.
Đôi lúc ta sai vì đứng quá lâu trước những ngã rẽ nhưng từ đó ta hiểu được rằng:"Những ngã rẽ sẽ quyết định con đường ta đi"