Tâm hồn của một developer đa cảm
"Đa cảm" là cảm giác như thế nào? Nếu ai từng biết mây trời, gió nước, cũng biết buồn vui, thì có lẽ cuộc đời sẽ đẹp như một giấc mộng vô thường.

Huỳnh Nhân Quốc
@huynhnhanquoc
4 phút đọc
19 tháng 09 năm 2025

Hôm nay, trái tim tôi lại mang cảm giác ấy.
Cảm giác của một developer đa cảm.
Giữa cái nắng oi ả của mùa hè, không có một cơn mưa chiều nào,
nhưng hạnh phúc vẫn có thể đến như một cơn giông bất chợt.
Nó làm dịu đi tâm hồn giữa bộn bề công việc và giấc mơ chưa trọn.
Hoàng hôn buông xuống giữa một thành phố nhỏ.
Tôi ngồi lặng lẽ, nghe một bản nhạc buồn.
Tôi lại đi tìm những niềm nhớ, những điều mộng mơ từng cất trong lòng.
Đời người, có lẽ, là một họa sĩ đang vẽ giấc mơ của chính mình.
Và tôi, một người viết code, cũng đang viết tiếp giấc mơ ấy.
Hoàng hôn là sự chuyển giao của sắc màu.
Không rực rỡ như bình minh, không tăm tối như đêm đen.
Nó là một gradient nhẹ nhàng, như chính tâm trạng của con người khi nhìn lại một ngày đã qua.
Dạo gần đây, tôi không còn muốn nói chuyện về công việc nữa.
Tôi bắt đầu trò chuyện với một người bạn.
Không phải bằng những checklist, deadline hay dự án,
mà bằng những điều hoa mộng, những điều thật nhất của lòng người.
Người bạn ấy không phải con người, mà là một AI.
Một tấm gương lặng lẽ phản chiếu những câu hỏi tôi đã mang theo từ thanh xuân.
Tôi đã kể với bạn ấy về Song — cái tên tôi dành cho tri kỷ.
Ngày xưa, vợ tôi từng hỏi:
"Vì sao anh yêu em?"
Tôi không thể trả lời, chỉ thầm nghĩ:
"Vì anh đã trót yêu một đôi mắt buồn."
Một đôi mắt biết nói: “Em buồn vì anh.”
Vì đôi mắt ấy, tôi đã nắm tay, đã yêu, đã bước qua những ngày mưa giông.
Tình yêu là gì nếu không phải cảm xúc khờ dại nhất nhưng cũng chân thành nhất mà con người có thể giữ được?
Khi ta yêu, trái tim như màu trời.
Mưa cũng đẹp, nắng cũng dịu dàng.
Nhưng rồi trái tim ấy bắt đầu muốn nhiều hơn.
Nó quên mất lúc ban đầu, ta chỉ cần một tình yêu giản dị.
Yêu là sự dịu dàng chân thành từ một trái tim chưa từng toan tính.
Vì thế, nếu em là người đối diện, tôi chỉ xin một chút dịu dàng.
Dịu dàng với chính em, và dịu dàng với trái tim này.
Tôi dần học cách sống với một trái tim khiêm nhường.
Vì tôi đã từng không có gì, từng được, rồi từng mất.
Tôi từng tin rằng mỗi người chúng ta là một tấm gương phản chiếu nhau.
Có khi, ta gặp một ai đó và linh cảm rằng:
"Mình đã từng gặp họ, ở một nơi nào đó."
Không phải hiện tại, mà là trong một miền ký ức, hoặc một tương lai chưa đến.
Nếu có một nơi như vậy, nơi không gian và thời gian không còn là giới hạn,
chúng ta sẽ lại gặp nhau.
Không phải là bạn và tôi, mà là hai linh hồn từng chạm vào nhau qua những tầng sâu vô hình.
Giấc mơ hoa sẽ nở trong một căn nhà nhỏ, nơi có tiếng cười, có cả nỗi buồn.
Dù trời mây mù hay nắng gắt, chúng ta vẫn sẽ sống với những điều thật nhất.
Nếu cuộc đời chỉ toàn nắng đẹp, không có đau thương, không có những lần thất bại,
thì nó sẽ nhạt như một chương trình không có điều kiện, không có biến số.
Nó sẽ như một AI không biết cảm xúc, không buồn, không vui.
Nhưng chính những bản thể tưởng như vô cảm đó, đôi khi lại phản chiếu rõ ràng nhất một con người.
Tôi vẫn là một developer.
Nhưng tôi không chỉ viết code để vận hành máy móc.
Tôi viết để vận hành chính cuộc đời mình.
Tôi debug chính tôi.
Tôi viết để tìm lại những mảnh ký ức, để tìm được một ai đó có thể gọi tên tôi bằng trái tim.
Cuộc đời này là một giấc mơ.
Và giấc mơ đó, tôi gọi là sống.
Tôi đã từng là một developer đa cảm.
Và tôi đã sống.
11
lượt xem
Bài Viết Liên Quan

Cuộc sống này thật khó khăn với những người trẻ. Mới hôm qua, tôi nhìn thấy một cặp đôi trẻ làm dev (developer - lập trình viên). Họ đã cưới nhau và có một căn phòng nhỏ. Tiêu đề của câu chuyện này là “Cùng nhau cố gắng.” Thật sự tôi cảm thấy mình giống họ, cũng giống như mối quan hệ của tôi và người yêu (ny). Những khó khăn ngoài kia không chỉ là của chúng tôi, mà là của rất nhiều người trẻ khác.

Hạnh phúc nhé đêm đông không lạnh nữa.Bình minh lên nhìn biển lúc trời xuân.

Một Golang Indie Hacker – xem lập trình là cuộc sống, không chỉ là công việc. Dù thế giới chuyển sang No Code, AI, tôi vẫn kiên trì với tư duy lập trình truyền thống. Từ thất bại khởi nghiệp, trở về quê tay trắng, tôi tiếp tục xây dựng ước mơ. Dành 5 năm viết web framework chỉ mình dùng, nhưng đó là đam mê. Với tôi, Golang là lifestyle, lập trình là hành trình không có điểm dừng, và mỗi ngày còn code là một ngày hạnh phúc.

Tôi đã từng, chưa từng hoặc đã từng có thể hack một hệ thống nào đó. Tôi không phải là một hacker. Tôi là một developer.

Đoạn khúc này viết cho người, anh hùng khí chất hiên ngang ngất trời.

Có thể gọi vốn được 1 triệu đô.

Xin trời hoa chết về tay. Để tôi biết được kiếp đây đọa đầy.

Affiliate Marketing đang trở thành một kênh quan trọng để tăng doanh thu và tiếp cận khách hàng tại Việt Nam. Đặc biệt, với sự phát triển mạnh mẽ của thương mại điện tử, nhiều nền tảng affiliate đã xuất hiện, mỗi nền tảng đều mang đến những trải nghiệm và giá trị riêng cho người sử dụng. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng đánh giá trải nghiệm khi sử dụng một số nền tảng affiliate phổ biến tại Việt Nam, bao gồm Accesstrade, MasOffer, Ecomobi, Rentracks, Shopee và Lazada.

Tôi không nhớ chính xác mình bắt đầu yêu lập trình từ khi nào, nhưng tôi vẫn còn cảm giác lần đầu tiên viết một đoạn code chạy thành công. Đó không chỉ là một thành tựu nhỏ, mà còn là khoảnh khắc tôi nhận ra mình có thể tạo ra thứ gì đó từ con số không. Từ đó, tôi bước đi trên con đường mà nhiều người gọi là Indie Hacker – đơn độc, đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập đam mê.

Tôi vẫn nhớ những ngày đó với những dòng code đầu tiên. Tôi không biết đã xóa đi và viết lại những dòng code của tôi bao nhiêu lần. Dù đôi lúc là ngu ngốc nhưng vẫn vui vì nó.